Hoài niệm bên giáo đường

Sưu tầm:
HOÀI NIỆM BÊN GIÁO ĐƯỜNG

Giáo đường khép vắng bóng người qua lại
Mang nỗi buồn trầm mặc thuở không tên
Chiều tơ vương trời nhẹ giăng mây tím
Tháp cao kia chim hót cô đơn buồn

Nhớ chiều nao từng hồi chuông gõ nhịp
Cổng mở rộng đón chờ bước chiên ngoan
Dịch tràn về làm tiếng chuông tắt lịm
Chiên ngóng chờ từng nhịp gõ thân quen.

Hàng ghế cũ bụi mờ giăng lối nhỏ
Không bóng người, như tiếc nhớ người thân
Cổng khép hờ như muốn chờ muốn đợi
Bóng ai qua ngả mũ chào Thánh đường.

Rồi ta nhớ ngày nao cùng sánh bước
Đến giáo đường nguyện cầu chút bình yên
Khấn xin cho tình yêu nên trọn vẹn
Luôn sắt son nồng ấm như thuở đầu.

Nhưng ngờ đâu, tình đôi mình rẽ sóng
Bước chân đi nhưng lặng lẽ đơn côi
Một mình ta bơ vơ nơi góc cũ
Dõi mắt tìm những kỷ niệm vu vơ.

Giọt mưa rớt hay lòng ta rơi lệ
Khẽ lục lại những ký ức vẹn nguyên
Ta hồi tưởng bóng hình ngày xưa cũ
Kỷ niệm đó, nhưng người đã khuất rồi.

Giáo đường hiện trong ta bao hoài niệm
Tiếng kinh chiều còn văng vẳng đâu đây
Tiết giao mùa tưởng chừng chuyển sang thu
Mùa lá bay rơi hoài trong nỗi nhớ.

Ngày xưa ấy mong cho ta tìm lại
Dịch qua mau, đoàn chiên cùng quy tụ
Mãi ngân lên lời hát tiếng kinh trầm
Nguyện xin Chúa xót thương toàn thế giới.

Xin thương cả đến con kẻ tội lỗi
Bao ân tình con lỡ dại quên đi
Giờ đây xin ân tình Ngài chan chứa
Dẫn đưa con thoát biển đời đắm mê.

Quảng Nạp, ngày 23 tháng 04 năm 2020
Kha Lỗi, SDB